Ca Dao & Tục Ngữ về Trầm Hương

Anh ngồi trong bếp lửa đau cái bụng
Em ngoài cửa nát nửa lá gan
Biết thuốc chi mà chữa bệnh cho chàng
Lấy trầm hương cho uống sao chàng vội quên

Tới đây gặp bậu sướng thay
Cũng bằng lên núi gặp cây hương trầm

Củi kia chen lộn với trầm
Lựa sao cho khéo kẻo lầm hỡi em

Tai nghe trên núi lắm trầm
Trầm đâu chẳng thấy, thấy than hầm đen thui!

Sáng trăng vụt đuốc đi thầm
còn duyên chi nữa mua trầm bán hương

Ngọc xa trầm, trầm lại xa hương
Em xa anh bạn, bốn phương đều buồn.

Cách nhau có một con đầm
Muốn sang anh bẻ cành trầm cho sang
Cành trầm lá dọc lá ngang
Đố người bên ấy bước sang cành trầm

Tiễn anh một quãng đường đê
Anh về làng Láng, em về Gia Lâm
Về nhà luống những âm thầm
Bao giờ cho hết nhớ, để trầm hết hương

Đu đủ tía, giềng giềng cũng tía,
Khoai lang giâm, ngọn mía cũng giâm.
Củi kia chen lộn với trầm,
Em giữ sao cho khỏi, kẻo lầm, bớ em

Dó lâu năm, dó lại thành kỳ
Đá kia lăn lóc có khi thành vàng

Cây quế Thiên Thai mọc ngoài khe đá,
Trầm nơi Vạn Giã hương tỏa sơn lâm
Ðôi lứa ta như quế với trầm,
Trời xui đất khiến sắt cầm gặp nhau.

Khánh Hoà biển rộng non cao
Trầm hương Vạn Giã, yến sào Nha Trang

Áng mây che ngọn núi Sầm
Rủ nhau ta đến tìm trầm Phú Yên
Núi cao còn có kiền kiền
Giáng hương, gõ, trắc, khắp miền tiếng vang

Xa xôi chi đó mà lầm
Phải hương hương bén, phải trầm trầm thơm
Anh đừng suy nghĩ thiệt hơn
Lắng nghe em gảy khúc đờn tri âm

Củi mục bà để trong rương
Hễ ai nói đến, trầm hương của bà.

Khánh Hòa là xứ trầm hương
Non cao biển rộng, người thương đi về
Yến sào mang đậm tình quê
Sông sâu đá tạc lời thề nước non

Không thương em hổng có cần
Trầm hương khó kiếm chớ đước bần thiếu chi

Qua cầu cầu yếu phải nương
Chầu rày bạn cũ thôi thương mình rồi.
Tai nghe bạn cũ có đôi
Trong lòng nóng nảy như vôi mới hầm
Kề tai bạn cũ khóc thầm
Chầu rày quế đã phụ trầm trầm ơi!

Bình luận/hỏi đáp

Lưu ý: Thông tin của bạn sẽ được bảo mật.

Loading...